Dù "vỡ mộng", mẹ Việt tại Nhật Bản vẫn hết lòng vì chồng, con

Chồng chị Đỗ Mai Hương làm nghiên cứu sinh về y sinh học. Anh được cơ quan cử sang Nhật Bản học và sau đó anh làm việc luôn. Chị Hương theo chồng sang Nhật, xứ xở mọi người mơ ước còn với chị đó là quãng thời gian phải đối mặt với khá nhiều khó khăn.

Ảnh minh họa.

Chị Hương sinh năm 1988 tại Thái Nguyên. Chồng chị là người gốc Hà Nội. Anh học trường Y tế công cộng về y sinh. Khi kết hôn, chồng chị mới chỉ học xong thạc sĩ ở trong nước. Còn chị lúc này là nhân viên Maketing cho một công ty liên doanh với nước ngoài.

Thu nhập hàng tháng của hai vợ chồng cũng được khoảng 30 – 40 triệu đồng. Vì ở chung với gia đình nhà chồng nên chi phí cũng không tốn kém. Con trai 2 tuổi của chị Hương được bà nội trông giúp.

Khi chồng nhận được thông tin sang Nhật học tiến sĩ 2 năm, chị Hương thấy buồn vì cảnh chồng một nơi, vợ một nẻo. Anh sang học được 18 tháng, chồng chị thường xuyên gọi về cho vợ nói về cuộc sống ở Nhật buồn và nhớ gia đình. Anh nói anh có cơ hội chắc phải ở Nhật Bản khoảng 5 đến 10 năm và muốn vợ con sang cùng. Với mức trợ cấp học tiến sĩ cùng với khoản hai vợ chồng tiết kiệm, chị Hương có thể trang trải đủ cuộc sống bên Nhật.

Nghe tới Nhật Bản, đất nước mặt trời mọc được nhiều người ca ngợi, chị Hương không đắn đo theo chồng di cư sang Nhật.

Sang tới nơi, chồng chị Hương vẫn đi học và sau khi hoàn thành khóa học, anh đi làm. Còn chị Hương và con trai ở nhà. Vì chị không biết tiếng Nhật nên không thể tìm việc được ở Nhật Bản.

Không những thế, chi phí đắt đỏ, 6 tháng ở nhà trông con, chị Hương đã tiêu sạch khoản tiền hai vợ chồng tích cóp trước đó. Chị thấy buồn bực và nhớ nhà nhưng vì muốn chồng có công việc tốt nên chị lại ở lại.

Hàng ngày, chị Hương dậy từ sáng sớm chuẩn bị cơm cho chồng ăn. Căn nhà vợ chồng chị thuê chỉ đủ cho sinh hoạt của cả gia đình nhỏ. 6h chồng chị phải ra xe để đi tàu điện đi làm. Anh mất một tiếng mới tới phòng làm việc. Mỗi ngày, chồng chị trở về nhà lúc trời đã khuya. Cả ngày, hai mẹ con chị Hương chỉ biết làm bạn với bốn bức tường.

Chị muốn cho con đi học cũng khó vì trường tư đắt đỏ, trường công thì quá tải. Để xin học cho con thì chị phải chứng minh đi làm. Hơn nữa, ở Nhật thông thường trách nhiệm trụ cột luôn dành cho đàn ông và người phụ nữ được khuyến khích ở nhà chăm con, nội trợ.

Đến khi chồng chị Hương ổn định công việc hơn, thu nhập khoảng 80 triệu đồng mỗi tháng nhưng mức chi cũng cực kỳ lớn. Riêng khoản thuê nhà, điện nước sinh hoạt đã tốn 15, 16 triệu đồng. Tiền sinh hoạt phí ăn uống cũng mất 20 – 25 triệu đồng. Vợ chồng chị tiết kiệm tuyệt đối thì mỗi tháng cũng chỉ tiết kiệm được khoảng 30 triệu đồng. Nếu so với bạn bè của chị Hương đang ở Hà Nội thì khoản tiền này chẳng nhằm nhò gì. Để mua được căn hộ ở Hà Nội, vợ chồng chị Hương cố gắng tiết kiệm cũng phải mất 5 năm.

Khi con lớn hơn, chị Hương tìm được chỗ cho con học và bắt đầu guồng quay cuộc sống mới. Sáng chuẩn bị cho chồng đồ ăn và các khoản để anh đi làm. Chị Hương nhanh chóng tới lớp học tiếng Nhật rồi về làm thêm ở siêu thị gần nhà. Mỗi ngày, chị chẳng có thời gian mà ngủ. Ở Việt Nam chị nặng 54 – 55 kg nhưng sang tới đây chị còn được 48 kg. Hầu như các mẹ Việt ở Nhật Bản ai cũng phải hối hả với nhịp sống ở đây.

Cũng nhiều lần chị Hương có ý nghĩ muốn bỏ xứ này để trở về quê nhà. Đó là khi học mãi mà không nhớ nổi chữ nào, chồng thì làm việc vất vả đêm ngày, rồi khi con ốm, mẹ ốm mà chỉ hai mẹ con lủi thủi với nhau... Những lúc đó chị thấy cuộc sống thực sự quá mệt mỏi. Chị Hương không biết vợ chồng mình có thể bám trụ ở đây thêm 5 năm như vợ chồng chị bàn tính hay không.

Khi ra ngoài, tiếp xúc nhiều, chị Hương cũng quen nhiều người bác sĩ, sếp ở công ty, đã có nhà cửa đàng hoàng, bỏ hết lại đi theo chồng, sang đây làm thêm việc tay chân, ở nhà nội trợ nên tiếc nuối.

Tuy vất vả như vậy nhưng điều chị Hương cảm thấy thích nhất đó là con chị được học rất nhiều kỹ năng. Bé thích đến trường. Còn chồng dù nửa đêm mới về nhưng là chăm chỉ làm việc, thu vén cho gia đình. Nếu cuộc sống là cuộc vật lộn, thì ở xứ này, vẫn nhiều cơ hội để kiếm tiền hơn, trong khi con cái lại được hưởng môi trường giáo dục tốt.

K. Chi

Anh trai sắp phá sản, mất sạch cửa nhà, em giàu có từ chối cho vay 50 triệu

Các cụ xưa có câu “một giọt máu đào hơn ao nước lã”, thế mà anh em ruột nhà tôi chẳng bằng ao nước lã.

Nghỉ lễ con rủ về quê, mẹ nghẹn ngào 'bán hết rồi, nhà đâu mà về'

Mỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.

Loạt dự án giao thông trọng điểm 'treo' hàng thập kỷ ở TP.HCM sẽ sớm hồi sinh?

Loạt dự án khơi thông các cửa ngõ ở TP.HCM bị treo hàng thập kỷ sẽ sớm triển khai nhờ cơ chế đầu tư theo hình thức BOT, thông qua 'đòn bẩy' Nghị quyết 98.

Ước mơ 3 đời của gia đình sống trong 'căn nhà' hơn 10m2 trên sông Lam

Hàng chục năm qua, nhiều hộ dân chài lưới ven bờ sông Lam phải sống lênh đênh nay đây mai đó. Ngôi nhà của họ là những chiếc thuyền cũ rộng chừng chục mét vuông.

Khán giả 'xoắn não' vì màn kết hợp mới của Hồng Diễm và Phương Oanh, Thu Quỳnh

Trong phim 'VFC ngoại truyện' sắp phát sóng, khán giả 'xoắn não' vì các nhân vật trong 'Quỳnh búp bê', 'Hương vị tình thân', 'Trạm cứu hộ trái tim' với Hồng Diễm, Phương Oanh, Thu Quỳnh cùng xuất hiện.

Nhận cuộc gọi từ quê, tôi bần thần nhớ ngoại, tiếc những ngày mải mê kiếm tiền

Mỗi lần về quê dịp 30/4, ngoại thường nấu cho mấy đứa cháu món canh cá lóc nấu chua chuẩn vị Nam bộ. Giờ hình ảnh ngoại lui cui trong chái bếp đã thành quá khứ.

Chuyện thoát 'cơn bĩ cực' nhờ được vay 100 triệu đồng của người bán rau

Chị bán rau ở chợ Văn Thánh (TP.HCM) chia sẻ, dù hợp đồng vay 100 triệu là 10 năm, nhưng sau 3-4 tháng đầu tư có thu nhập, chị sẽ cố gắng trả nợ trong 5 năm và xin ra khỏi hộ nghèo, nhường suất cho những người không may mắn khác.

3 con gái lấy chồng xa, mẹ nuôi đàn gà chỉ mong con cháu về nghỉ lễ

Mới sớm, mẹ đã gọi điện hỏi xem dịp lễ này con có về quê ngoại. Chưa kịp trả lời đã thấy mẹ sụt sùi, giọng nghẹn lại, con cũng cứ thế nước mắt tuôn rơi.

Nữ DJ miền Tây mặc áo dài chơi nhạc gây sốt, kể góc khuất "sống về đêm"

DJ Tina Thảo thường được chú ý bởi hình ảnh mặc áo dài, áo bà ba trong những buổi diễn sôi động. Cô gái gốc Cà Mau cho biết đây là cách cô tạo dấu ấn riêng, bất chấp những tranh cãi.

Câu nói xót xa của cô gái sau hành trình thoát khỏi kẻ buôn người

Hầu hết các nạn nhân của mua bán người, sau khi được giải cứu, đều khá ổn về mặt tâm lý trong vòng 1-3 tháng đầu. Nhưng sau khoảng thời gian này, một số vấn đề ở họ bắt đầu nảy sinh.

Đang cập nhật dữ liệu !